Sáng đi chợ Tết cũng vì chồng bảo tôi phải sắm sớm, anh nghỉ việc là về quê ngay chứ anh không có thời gian tháp tùng vợ đi sắm Tết.
Mới 20 tháng Chạp mẹ chồng đã gọi điện lên liệt kê danh sách những thứ vợ chồng tôi cần sắm sửa mang về. Vì đang ở nhà trông con nên tôi đi sắm Tết sớm, tránh cận Tết siêu thị nào cũng đông đúc.
Cả ngày mua sắm mệt bơ phờ, tối 8h nấu cơm xong vẫn chưa thấy chồng về, tôi liền gọi cho anh. Hóa ra chồng đi liên hoan tiệc cuối năm với đồng nghiệp nhưng quên mất chẳng báo với vợ.
Tối 8h nấu cơm xong vẫn chưa thấy chồng về, tôi liền gọi cho anh. (Ảnh minh họa)
Tôi thở dài mệt mỏi để điện thoại sang một bên, không ngờ chồng ở bên kia cũng mải mê chúc rượu mà quên mất. Để rồi câu chuyện của họ lọt vào tai tôi toàn bộ:
– Vợ gọi hả anh, sao hôm nay anh không đưa vợ con đi cùng? Lâu em chưa nhìn thấy chị nhà với các cháu rồi.
– Ừ một đứa 3 tuổi và một đứa gần 2 tuổi rồi, đứa lớn đã đi gửi trẻ còn đứa bé vẫn ở nhà. Đưa vợ con đến làm gì, trẻ con thì nghịch ngợm, vợ thì đầu bù tóc rối, xấu xí luộm thuộm, đưa theo chỉ xấu mặt. Mấy năm nay anh có đưa vợ đi cùng lần nào đâu.
– Anh có thấy vợ ông Dũng trưởng phòng mình không, gái hai con mà vẫn trông mòn con mắt nhỉ. Mai sau vợ em cũng được như vậy thì tốt quá.
– Chồng người ta có phúc đấy em, còn mình chỉ đành chấp nhận số phận thôi…
Rồi họ nói sang chuyện khác, không bàn về tôi nữa nhưng nước mắt của tôi thì đã rơi ướt má. Tôi sinh dày liền hai đứa và mang bầu ngay sau đám cưới, cũng chỉ vì tôi nghe lời gia đình chồng và thương chồng mà thôi. Khi kết hôn chồng đã 38 tuổi còn tôi mới chỉ 26 tuổi. Nhà chồng muốn sinh liền 2 đứa cháu kẻo anh lớn tuổi mà vẫn còn con mọn thì vất vả.
Thế là 4 năm qua tôi ở nhà sinh con, chăm con nhỏ, mình chồng đi làm. Ai đã ở nhà trông con thì biết hai đứa con nhỏ tầm tuổi con tôi thực sự không hề dễ dàng, nhiều lúc muốn trầm cảm. Không có ông bà nội ngoại phụ giúp, cũng chẳng có người giúp việc, tôi quay cuồng không còn lúc nào nghỉ ngơi. Thử hỏi tôi còn lúc nào để chăm sóc bản thân, có muốn cũng lực bất tòng tâm vì không có thời gian lẫn tiền.
Họ so sánh với vợ của người trưởng phòng mà không biết nhà anh chị ấy có người giúp việc đỡ đần. Chị ấy được chồng chu cấp kinh tế, thoải mái làm đẹp, chăm sóc bản thân. Cũng vì có người giúp nên chị ấy vẫn đi làm, ra ngoài tinh thần thoải mái, kiếm tiền lo được cho mình, bảo sao mà nhan sắc vẫn mặn mà.
Bốn năm qua tôi cũng chưa về ăn Tết quê ngoại lần nào. (Ảnh minh họa)
Sáng đi chợ Tết cũng vì chồng bảo tôi phải sắm sớm, anh nghỉ việc là về quê ngay chứ anh không có thời gian tháp tùng vợ đi sắm Tết. Không gửi được con, tôi phải đưa con theo, mệt muốn đứt hơi.
Nhìn đống đồ đạc lỉnh kỉnh, tôi bỗng thấy mệt mỏi đến cùng cực cả về thể xác lẫn tinh thần. Bốn năm qua tôi hết lòng vun vén nâng niu gia đình nhưng chưa bao giờ được chồng thông cảm, ghi nhận. Tôi thấy mình thật ngu dốt, hi sinh công việc, thời gian và cả sức khỏe, nhan sắc, cuối cùng đổi lại chỉ là những lời chê bai.
Bốn năm qua tôi cũng chưa về ăn Tết quê ngoại lần nào. Trong lòng hạ quyết tâm, tôi thu dọn đồ đạc cho ba mẹ con để sáng hôm sau về quê ngoại ăn Tết. Phần đồ mẹ chồng bảo sắm, tôi đã mua đủ, chồng có thể về quê nội ăn Tết một mình. Anh có trách móc, tôi cũng chẳng muốn quan tâm nữa. Ra Giêng lên thành phố, tôi sẽ gửi con đi trẻ để tìm việc làm, bắt đầu một cuộc sống mới cho bản thân mình!
Ép vợ chồng tôi ly hôn, 2 tháng sau bố mẹ chồng quỳ gối cầu xin tôi tha thứ
Những tưởng ông bà thấy tôi thì tức giận mà chửi bới cho hả lòng hả dạ, không ngờ cả hai lại khóc lóc, quỳ gối cầu xin tôi tha thứ.
Tôi và chồng cũ kết hôn được 6 năm và chúng tôi có với nhau được 2 cô con gái. Còn bố mẹ anh thì luôn muốn có cháu trai để nối dõi tông đường, còn tôi không muốn sinh thêm con thứ 3 nữa. Chính vì vậy, bố mẹ chồng đã ép hai chúng tôi phải ly hôn.
Tôi và chồng cũ vốn dĩ rất yêu thương nhau, ban đầu chúng tôi nhất quyết phản đối chuyện này, nhưng không ngờ bố mẹ chồng lại lôi cái chết ra dọa. Chồng cũ vốn là một người con hiếu thảo, nên đến bước đường này anh đành phải thỏa hiệp, ly hôn với tôi.
Tôi nhớ như in cái ngày chúng tôi ra tòa, trời mưa phùn, anh cầm ô đứng trước tòa án và nói lời xin lỗi với tôi. Nhưng xin lỗi thì có ích gì chứ? Nó có cho tôi một cuộc hôn nhân trọn vẹn, một gia đình trọn vẹn với đầy đủ bố mẹ cho 2 đứa con của chúng tôi không chứ.
Ngày trước đứa bạn tôi kể có chị bị chồng bỏ vì không sinh được con trai tôi còn không tin, không ngờ chuyện này giờ lại rơi vào người tôi. Tôi không thể hiểu nổi tại sao bố mẹ chồng tôi lại cổ hủ như vậy, tại sao ở quê chồng tôi còn đặt nặng việc sinh con trai đến thế.
Bây giờ đã là thời buổi nào rồi mà đi ăn cỗ người sinh con gái thì ngồi mâm dưới, ai sinh được con trai thì ngồi mâm trên chứ. Con trai với con gái thì có gì khác biệt, quan trọng là nuôi dạy con cho tốt, sau này con cái ngoan ngoãn, hiếu thảo là được chứ trai hay gái đâu có quan trọng. Chính vì vậy, từ thời điểm anh đệ đơn ly hôn với tôi, tôi đã không thể tha thứ cho chồng cũ, tôi trách anh là kẻ nhu nhược, không biết thương vợ con.
Chồng đệ đơn ly hôn với tôi vì tôi không thể sinh con trai cho gia đình anh. (Ảnh minh họa)
Tôi mang hai con gái rời khỏi nhà chồng, thuê một căn phòng nhỏ để ở. Cuộc sống tuy khó khăn nhưng mỗi ngày tôi đều cố gắng làm việc thật chăm chỉ để cho các con cuộc sống tốt nhất. Sau khi ly hôn, chồng cũ cũng gửi cho tôi 5 triệu tiền cấp dưỡng mỗi tháng cho hai con nên gánh nặng kinh tế trên vai tôi cũng bớt đi phần nào.
Còn về chồng cũ, anh liên tục bị bố mẹ bắt đi xem mắt, ép anh nhanh chóng kết hôn để sớm ngày ông bà được bế cháu trai. Nghĩ mà cũng buồn cười, tìm vợ thì cần có thời gian bồi đắp tình cảm chứ, có phải mớ rau con cá ngoài chợ đâu mà chọn cái là được.
Cuộc sống cứ thế trôi qua, mới đó mà chúng tôi đã ly hôn được 2 tháng rồi. Một hôm, chồng cũ của tôi đột nhiên tới tận nhà tìm tôi, nghe lời anh nói mà tôi bàng hoàng.
Thì ra, chồng cũ của tôi không chấp nhận được việc bị bố mẹ suốt ngày bắt đi xem mắt, phần vì anh không quên được tôi nên anh đã âm thầm đi triệt sản. Biết tin con trai đi triệt sản, bố mẹ chồng cũ của tôi tức đến mức nhập viện. Giờ đây, anh tới vì muốn nối lại tình xưa với tôi.
Chồng triệt sản và tới xin tôi tái hôn với anh. (Ảnh minh họa)
– Trước anh nghe lời bố mẹ ly hôn với em là anh sai. Anh đã triệt sản rồi, để bố mẹ thôi mơ tưởng tới việc sinh cháu trai. Đáng nhẽ anh nên làm việc này sớm hơn, như vậy thì anh và em sẽ không phải ly hôn, các con không phải chịu tủi hờn đến vậy. Giờ em tái hôn với anh có được không, chúng ta quay lại như trước em nhé.
Nghe anh nói tôi xúc động lắm, nước mắt chảy dài, các con cũng chạy tới ôm bố mẹ mà khóc. Anh ấy vì tôi mà dám đi triệt sản, tại sao tôi không thể cho anh cơ hội sửa sai chứ. Vậy là tôi gật đầu đồng ý, sau đó cùng anh và các con tới bệnh viện thăm bố mẹ chồng.
Những tưởng ông bà thấy tôi thì tức giận mà chửi bới cho hả lòng hả dạ, không ngờ cả hai lại khóc lóc, quỳ gối cầu xin tôi tha thứ. Thì ra, trong lúc nằm trong bệnh viện, có một ông lão nằm ở giường bên cạnh, ông sinh được tới 4 người con trai nhưng tới lúc ông ốm đau nằm một chỗ thì các con của ông chỉ lo phân chia tài sản, ép ông lập di chúc mà gây náo loạn cả bệnh viện.
Trong phòng còn có một bà lão, bà sinh được 2 cô con gái, ốm đau hai con túc trực ngày đêm, chăm sóc cẩn thận. Nhìn thấy những cảnh này, bố mẹ chồng tôi mới tỉnh ngộ, mới biết ông bà sai. Thôi thì đánh kẻ chạy đi chứ ai đánh kẻ chạy lại, tôi tha thứ cho bố mẹ chồng, tôi tin sau này ông bà cũng không còn hà khắc với tôi như trước nữa đâu.