Ngày vợ bỏ đi, tôi sang nhà bố vợ, ông cứ túm chặt lấy tôi khóc rồi xin lỗi thay cho con gái.
Cách đây 5 năm, vợ tôi bỏ chồng con, gia đình theo người đàn ông khác giàu có hơn chỉ sau có 3 tháng họ quen biết qua lại với nhau. Thời điểm đó chúng tôi lấy nhau được 6 năm, có 2 đứa con gái chung, đứa bé nhất mới lên 3 tuổi. Tôi chẳng làm gì sai, chỉ vì tôi không kiếm ra nhiều tiền, không cho vợ được những thứ cô ấy muốn mà thôi.
Nhà tôi và nhà vợ cách nhau gần 20 cây số. Cưới xong hai vợ chồng sống với mẹ tôi nhưng 2 năm sau thì bà qua đời. Nhà vợ chỉ có 2 chị em gái, mẹ cô ấy mất rồi, thời điểm vợ đi còn mỗi bố vợ ở lại căn nhà cũ. Chị gái vợ lấy chồng xa, có khi cả năm chẳng về thăm bố được một lần.
Tôi chẳng làm gì sai, chỉ vì tôi không kiếm ra nhiều tiền, không cho vợ được những thứ cô ấy muốn mà thôi. (Ảnh minh họa)
Ngày vợ bỏ đi, tôi sang nhà bố vợ, ông cứ túm chặt lấy tôi khóc rồi xin lỗi thay cho con gái. Cô ấy đi được mấy tháng thì bố vợ bị ốm nặng. Một người hàng xóm đã gọi điện báo cho tôi biết, tôi đưa ông vào viện, ngày ông khỏe lại thì quyết định đón ông về sống cùng.
Tính ra tôi chẳng việc gì phải làm vậy nhưng con người với nhau, tôi cũng có lòng trắc ẩn. Hơn nữa ông lại là ông ngoại của hai con gái tôi. Chị vợ xa quá chẳng về chăm bố được. Tôi không đành lòng nhìn ông bơ vơ không ai bên cạnh.
5 năm qua bố vợ sống cùng với ba bố con tôi, ông hay đau yếu nên tôi rất vất vả mới chăm sóc được cho cả ông lẫn hai đứa con gái. Song tôi không thẹn với lòng, vẫn chăm sóc ông tận tình với tận ngày ông lìa đời.
Ông qua đời cách đây 1 tháng. Vợ tôi, bây giờ có lẽ gọi là vợ cũ, đã về chịu tang bố. Nhìn cô ấy héo hon tàn tạ, gầy và già hơn trước rất nhiều mà tôi không hiểu trong lòng mình là cảm giác gì. Có một phần thương xót, một phần trách giận. Nhưng ai biết trước được điều gì, khi rời bỏ tôi ra đi, cô ấy cũng mong cuộc sống của mình sẽ tốt đẹp hơn đấy chứ. Mà thôi, bây giờ có nói gì cũng là vô nghĩa cả.
Tôi cứ nghĩ vợ cũ về dự lễ tang bố rồi lại đi nhưng không ngờ cô ấy vẫn ở lại. Cô ấy sống trong căn nhà cũ của bố trước đây. Căn nhà đó trước khi mất ông đã ngỏ ý tặng lại cho tôi nhưng tôi không nhận. Bởi thế ông di chúc toàn bộ cho hai cháu gái, sau này các con trưởng thành sẽ được sử dụng. Giờ các con vẫn nhỏ, vợ cũ tôi muốn ở cũng được.
Hiện tại tôi đã có người mới, tuy chưa chính thức về một nhà nhưng tình cảm rất tốt, các con tôi quý cô ấy lắm. Ngược lại vợ cũ dù là mẹ ruột mà xa cách 5 năm, lại chẳng quan tâm hỏi han đến nên các con coi cô ấy như người lạ.
Nghe vợ cũ nói, tôi chợt thấy hoang mang lo lắng. (Ảnh minh họa)
Phiền phức bắt đầu xảy ra khi vợ cũ mong muốn quay về với tôi. Tôi từ chối thì cô ấy khóc lóc ăn vạ ra chiều đáng thương lắm. Cô ấy bảo muốn bù đắp cho các con, muốn các con được sống trong gia đình đủ đầy cả bố mẹ. Bạn gái tôi chỉ là mẹ kế thôi, không thể yêu thương hai con gái tôi như mẹ ruột được, sau này cô ấy sinh con ruột sẽ ghét bỏ con gái tôi.
Nghe vợ cũ nói, tôi chợt thấy lo lắng, hoảng hốt. Bạn gái tôi hiện tại rất tốt, các con cũng mong cô ấy trở thành mẹ chúng. Và tôi cũng chẳng còn tình cảm gì với vợ cũ cả. Nhưng ai biết được sau này thế nào phải không, liệu dì ghẻ có bao giờ thực sự yêu thương con riêng của chồng? Hay là như lời vợ cũ tôi nói? Tôi băn khoăn quá, nên quay về với vợ cũ để các con có bố mẹ đầy đủ hay là dứt khoát với cô ấy rồi tiến đến bên bạn gái mới?
Mới cưới được chục ngày mà cứ nhìn thấy chú chồng là tôi run cầm cập, chỉ muốn bỏ về ngoại vì chú biết quá khứ tội lỗi của tôi
Tôi sinh ra ở một huyện miền núi của tỉnh Yên Bái. Bố mẹ chỉ có 2 cô con gái nên dù nghèo vẫn cưng chiều các con lắm. Chị em tôi càng lớn càng xinh đẹp, học giỏi nên bố mẹ càng hãnh diện về 2 công chúa của mình.
Tận khi học đại học ở Hà Nội thì tôi mới chính thức phải xa nhà và sống thuê trọ. Tôi ở trọ cùng 2 người bạn nữa nên cuộc sống sinh viên rất vui vẻ. 3 đứa đều xa quê nên thường nương tựa, giúp đỡ nhau nhiều.
Dù ở quê làm lụng rất vất vả nhưng bố mẹ vẫn cố gắng lo cho tôi được đi học đàng hoàng. Họ bảo chẳng cần nhiều, chỉ cần tôi chăm chỉ học hành để sau này có công ăn việc làm ổn định nuôi được thân là được.
Biết tin có bầu, tôi đã vô cùng kinh hãi và lo sợ. (Ảnh minh họa)
Dù đã dặn lòng sẽ là đứa con hiếu thảo và không bao giờ yêu sớm khi còn đang là sinh viên, thế nhưng tình sét đánh vẫn đến với tôi bất thình lình. Một lần đi chơi cùng bạn bè, tôi và anh quen biết nhau. Anh ra trường, đã đi làm và là công tử 1 nhà giàu. Dù được bạn bè cảnh báo anh yêu đương rất lăng nhăng, thay người yêu như thay áo nhưng tôi vẫn mù quáng đâm đầu vào.
Sau đó là những lần đi chơi thâu đêm suốt sáng cùng bạn trai. Anh đưa tôi đi bar với các bạn rồi bến đỗ là nhà nghỉ. Tôi cứ như con thiêu thân đi theo. Dù đã uống thuốc tránh thai khẩn cấp sau mỗi lần quan hệ nhưng một ngày tôi vẫn bị dính bầu. Khi ấy tôi mới học năm 3 đại học.
Biết tin có bầu, tôi đã vô cùng kinh hãi và lo sợ. Tôi không dám nói với bất cứ ai, chỉ dám cho 1 mình anh biết. Anh tất nhiên bắt tôi phải bỏ thai vì chưa sẵn sàng để làm đám cưới cũng như tôi sẽ dang dở việc học. Quá nông nổi nên tôi đã đồng ý đến một bệnh viện để thực hiện thủ thuật bỏ thai.
Người bác sĩ thực hiện thủ thuật bỏ thai cho tôi là nam bác sĩ sản khoa tuổi trung niên. Ông ấy ban đầu khuyên tôi giữ đứa bé lại nếu có thể và hãy suy nghĩ thật cẩn thận vì nạo phá thai có thể khiến tôi gặp phải những biến chứng nguy hiểm. Nhưng tôi và anh nhất quyết bỏ nên bác sĩ cũng đành phải bất đắc dĩ tiến hành. Sau đó, ông còn kê cho tôi thuốc thang về uống và dặn có bất cứ bất thường gì phải đến khám lại.
Sau lần bỏ thai đó, chúng tôi thường xuyên cãi vã nhau. Ít ngày sau anh cũng nói lời chia tay vì bảo không hợp. Chúng tôi định đường ai nấy đi, không bao giờ gặp nhau nữa cho tới khi tôi ra trường, yêu và cưới chồng bây giờ.
Chồng cũng hơn tôi 3 tuổi, nghe anh kể về bố mẹ ở quê rất tâm lý, thoải mái nên tôi 2 lần về nhà anh chơi. Nhà anh ở quê ở sát với nhà chú ruột nhưng tôi chưa từng gặp chú anh một lần nào. Nghe nói ông là bác sĩ sản phụ khoa một bệnh biện lớn nên công việc rất bận rộn.
Mãi đến hôm cưới, tôi mới gặp chú chồng lần đầu tiên. Nhưng ông ấy không phải ai khác mà chính là người bác sĩ 2 năm trước đã làm thủ thuật bỏ thai cho tôi. Dù chú đã già hơn chút nhưng tôi vẫn nhận ra được.
Chục ngày ở nhà chồng, mỗi ngày nhìn thấy chú là tôi run cầm cập sợ hãi. Trong khi đó, chú thì cứ tỏ ra bình thường, không đả động gì tới chuyện cũ. Thậm chí hôm trước chú còn hỏi tôi nhỏ là sau lần thực hiện thủ thuật đó có gặp biến chứng nào không? Có bất thường gì là phải bảo chú ngay để chú khám chữa bệnh kịp thời cho.
Nghe lời chú nói mà tôi cứ cảm thấy khó chịu nên càng run sợ hơn. Tôi cũng rất ngại nữa, chỉ muốn bỏ về ngoại tránh mặt. Cũng may sau phá thai an toàn tôi chưa gặp xui rủi gì. Nhưng nghe người ta nói, ngay cả khi thủ thuật được thực hiện đúng và chuyên nghiệp thì vẫn có thể phải đối mặt với các biến chứng nguy hiểm đến tính mạng khi nạo hút thai? Đó là những biến chứng nguy hiểm gì? Liệu có 1 ngày chú ấy sẽ nói hết bí mật bỏ thai của tôi cho chồng và người nhà anh biết không?